SlideShare a Scribd company logo
1 of 2
Jenny Phương mẹ
Ông Đình cũng bật khóc theo con. Nước mắt của người chồng già. Nước mắt của đứa con trẻ có làm
người dưới nấm mồ kia đau đớn...
***
Những ngày giáp Tết ở Đông Bắc Bộ có mấy khi là không mưa.Và hôm nay là một trong số những ngày hiếm
hoi ấy.
Jenny Phương lướt nhẹ tay trên phím đàn tìm lại giai điệu xưa trong bản nhạc cũ của mẹ.
Thế là đã 6 năm kể từ ngày mẹ mất. Sáu năm - khoảng thời gian quá dài để nhớ, quá ngắn để quên.Ngày sang
Pháp, Jenny Phương đâu biếtrằng đó là ngày cuối cùng được mẹ ôm trong vòng tay. Giá như ngày ấy đừng giả
vờ cứng rắn mà vội vã buông tay mẹ. Giá như ngày ấy cứ ôm mẹ thật chặt, thật lâu thêm chút nữa hoặc cứ òa
khóc như một đứa con nít thì bây giờ có thoải mái hơn không? Nhưng có hối tiếc thì cũng đã muộn màng.
Sinh ra trong mộtgia đình điển hình với mộtsự kết hợp truyền thống : ba - nhà binh,mẹ - giáo viên, Jenny
Phương sớm thừa hưởng mộtnền giáo dục gia giáo và nhanh chóng trở thành một hiện tượng. Thông minh,
khuôn mặtđẹp, tâm hồn đa cảm, Jenny Phương tựa thiên thần. Thế nhưng, Jenny Phương sống cô lập,người
gần gũi với anh chỉ có thể là mẹ.
Mười tám tuổi, Jenny Phương sang Pháp du học. Những ngày nơi đất khách quê người, từng miền kí ức về Việt
Nam khắc khoải tìm đến. Jenny Phương nhớ quê hương,nhớ tiếng sáo diều vi vu mỗi trưa mùa hạ, nhớ bát
canh cua đồng đậm chât dân dã, nhớ hương bồ kết nồng nàn trên mái tóc dài,đen mượt... Tất cả những thứ
giản dị ấy tạo nên mộtViệt Nam lung linh đầy ắp những thú vị ngọtngào. Và phải chăng,chính tình yêu mà
người con trai ấy dành cho đất mẹ đã thổi hồn vào từng tác phẩm của anh để người ta phải trầm trồ, phải tấm
tắc trước những bức vẽ đượm cả mộttấm lòng.
Năm năm - nỗi nhớ theo ngày tháng cứ lớn dần lên, Jenny Phương cứ ôm giấc mộng một ngày được ùa vào
lòng mẹ,được thổn thức bao điều.Năm năm - tóc mẹ hẳn đã thêm nhiều sợi bạc vì thương nhớ con.
Nào ngờ...sân bay ngày trở về...chỉ có...một mình ba.
Bỗng chốc, Jenny Phương thấy lòng mình hụt hẫng. Sự háo hức ban đầu vụt tan biến, Jenny Phương ngơ ngác
đưa mắtnhìn xung quanh.Rồi như một phản xạ tự nhiên anh buông tiếng: "Mẹ đâu?...".
Ông Đình thẫn thờ thả bó hoa xuống đất vội vã đưa tay ôm chặt đứa con vào lòng như thể muốn trốn tránh câu
trả lời hay là để giữ cho đôi chân nó khỏi khuỵu xuống. Là mộtngười cha, tuy không có thời gian gần gũi Jenny
Phương như những người cha bình thường khác nhưng sợi dây phụ tử vô hình đã truyền những cảm xúc của
nó cho ông. Thấy con ngơ ngác, ông cũng quặn lòng.Chắc nó bàng hoàng lắm.Ngày này, năm năm về trước,
tiễn nó nơi đây đâu ai biếtđó là những phút giây cuối cùng ba người ở bên nhau. Từ nay chỉ có hai cha con lạnh
lẽo trên thế gian này.
Xe không đưa Jenny Phương về nhà mà theo đường cao tốc Pháp Vân thẳng xuống quê nội - Thành Nam.
Jenny Phương mơ hồ định hình ra mọi chuyện và bắt đầu liên kết những mối nghi ngờ: "Mẹ mấtrồi phải không
ba?".
Đôi khi có những câu hỏi không cần phải giải đáp, có những sự im lặng trả lời cho tất cả. Jenny Phương sững
người. Nước mắtkhông thể rơi vì đã đóng băng nơi khóe mắt. Nếu có một thứ chất lỏng nào tràn ra nơi đây bây
giờ thì chỉ có thể là máu.Anh ngồi đó... bất động như mộtpho tượng.
Người lái xe già quay đi gạt vội những giọt nước mắt rồi lặng lẽ quan sát hay cha con qua gương. Jenny
Phương giống mẹ nhiều hơn giống ba. Đôi mắt đẹp,trong veo, sau thẳm và lạnh lùng.Năm năm chỉ làm Jenny
Phương cao thêm,ra dáng thêm chứ không làm mờ đi những nét hoàn mĩ trên gương mặt ấy. Hai cha con họ,
mỗi người mộtô cửa, nhìn về hai phía khác nhau nhưng điểm dừng chung chắc hẳn ở một người - bà Huệ. Bà ý
mất, đến ông - người ngoài cuộc còn cảm thấy xót xa, huống chi....
Sinh thời, bà là mộtphụ nữ hiếm gặp.Xinh đẹp, đảm đang,nhân hậu, bà rất được lòng mọi người.Vậy mà đoản
mệnh.Lúc nhắm mắtxuôi tay cũng chẳng được nhìn thấy mặtcon, mặt chồng.Ông còn nhớ rõ ngày ấy, cái
ngày mà ông nhìn thấy người chỉ huy đáng kính của mình khóc gào lên khi cơn bão ngăn cản không cho ông kịp
về với vợ. Để sau này người đàn ông trưởng thành ấy mỗi phútthảnh thơi đều nhìn vào kí ức và khóc.
Xe đi nhanh mà lòng người dường như chững lại. Nhìn những hàng cây lao vun vút bên đường, Jenny Phương
có cảm giác không phải Jenny Phương đang chuyển động, không phải chiếc xe đang chuyển động mà tất cả
những hồi ức đang chuyển động.Chúng lũ lượt kéo về, hè nhau bóp nghẹtcon tim đang thoi thóp thở. Thật khó
để chấp nhận sự thật này dù rằng trong lòng Jenny Phương mẹ lúc nào cũng sống.
***
Trời dần ngả về chiều.Trong gió đã có mùi của biển. Mẹ từng nói mẹ thích gia đình ta đứng trước biển.Bởi biển
bao la, tình yêu mẹ dành cho ba và con cũng bao la như thế. Bởi biển dữ dội, mẹ thấy bờ vai ba thật vững chắc.
Bởi biển xa lắc, mẹ mong những ước mơ con đừng dừng lại ở những ước mơ nhỏ bé. Hãy vươn cao, vươn xa
hơn nữa. Mẹ sẽ đợi...
Jenny Phương cười. Jenny Phương có mộtmái ấm thật hạnh phúc. Ba mẹ luôn cố gắng dành những điều ngọt
ngào nhât cho anh, cố gắng sắp đặt cuộc đời anh sao cho những nỗi đau cũng trở nên nhẹ nhàng nhất có thể.
Sống cạnh hai con người chỉ biếthi sinh vì người xung quanh Jenny Phương chẳng biết gì hơn là làm thật tốt
những điều ba mẹ kì vọng vào mình.Để rồi hôm nay sau bao nhiêu ngày cố gắng mẹ lại không thể chờ đợi.
Nắng đã tắt hẳn. Bóng tối đang gặm nhấm chúttàn tích còn vương lại của mặttrời. Không gian như bị giăng bởi
tầm mùng màu tối khổng lồ. Thấp thoáng trong rừng phi lao những bia mộ nhấp nhô. Xe đi châm lại rồi dừng hẳn
bên vệ đường. Màu xanh của phi lao vốn chẳng mướt mắtnay càng trở nên đen và sậm hơn.Hai cha con meo
theo con đường nhỏ tìm đến nơi yên nghỉ của mẹ. Cảm giác đến bên mẹ càng lúc càng gần khiến Jenny
Phương thấy sợ. Muốn bỏ chạy mà đôi chân cứ ương ngạnh bước theo ba. Jenny Phương hoảng loạn.Tâm trí
anh bây giờ rối bời. Thật sự anh vẫn chưa đủ dũng cảm để chấp nhận rằng mẹ không còn tồn tại. Muốn phủ
nhận tất cả...
Cây phi lao già vươn những cánh tay dài của mình vuốt ve khuôn mặt Jenny Phương. Jenny Phương chực khóc
nhưng cố kìm nén những giọt nước mắt.
"Mẹ mất cách đây ba năm khi mà con mới sang Pháp được hai năm.Thời gian đó mẹ lạ lắm,mẹ sợ lạnh và
thường hay giữ ấm cơ thể dù thời tiết rất nóng.Đôi lần ba gặng hỏi nhưng mẹ luôn lẩn tránh nói rằng do có tuổi
nên cơ thể yếu"...
Jenny Phương bước lại gần hơn, bàn tay run run, Jenny Phương khẽ khàng sờ tấm ảnh.Mẹ lúc nào cũng hiền
từ như thê. Nỗi đau vỡ ào, Jenny Phương bật khóc. Giọt nuớc mắt kìm nén giờ tuôn ra xôi xả. Người con trai
gục lên nấm mồ,bờ vai run rẩy theo từng cơn nấc. Tiếng khóc thoát ra từ cổ họng nghẹn đắng,từ mộttrái tim
đơn độc là tiếng nhớ, tiếng thương, tiếng đau đầy ai oán như muốn trách móc,như muốn dỗi hờn.
Ông Đình cũng bật khóc theo con. Nước mắt của người chồng già. Nước mắt của đứa con trẻ có làm người
dưới nấm mồ kia đau đớn...
Chỉ nghe trong gió những lời ầu ơ vỗ về.

More Related Content

Viewers also liked

Press release & zayed university where i taught
Press release & zayed university where i taughtPress release & zayed university where i taught
Press release & zayed university where i taughtLeah Hawthorn
 
Feature-itis Agile 2014 Orlando
Feature-itis Agile 2014 OrlandoFeature-itis Agile 2014 Orlando
Feature-itis Agile 2014 Orlandopendoio
 
Modelos de Integração Moodle - Sistemas de Gestão Acadêmicos e Administrativos
Modelos de Integração Moodle - Sistemas de Gestão Acadêmicos e AdministrativosModelos de Integração Moodle - Sistemas de Gestão Acadêmicos e Administrativos
Modelos de Integração Moodle - Sistemas de Gestão Acadêmicos e AdministrativosDaniel Arndt Alves
 
Hudební trh v roce 2015
Hudební trh v roce 2015Hudební trh v roce 2015
Hudební trh v roce 2015Médiář
 
Jak může vypadat kampaň s youtubery v segmentu beauty (Tomáš Vaněk, L'oréal)
Jak může vypadat kampaň s youtubery v segmentu beauty (Tomáš Vaněk, L'oréal)Jak může vypadat kampaň s youtubery v segmentu beauty (Tomáš Vaněk, L'oréal)
Jak může vypadat kampaň s youtubery v segmentu beauty (Tomáš Vaněk, L'oréal)Médiář
 
Dalroad Norslo - Industrial Equipment - Timer training level 1 inc. Din rail ...
Dalroad Norslo - Industrial Equipment - Timer training level 1 inc. Din rail ...Dalroad Norslo - Industrial Equipment - Timer training level 1 inc. Din rail ...
Dalroad Norslo - Industrial Equipment - Timer training level 1 inc. Din rail ...Dalroad Norslo
 
More Data Visualization
More Data VisualizationMore Data Visualization
More Data VisualizationJodie Nicotra
 

Viewers also liked (9)

Press release & zayed university where i taught
Press release & zayed university where i taughtPress release & zayed university where i taught
Press release & zayed university where i taught
 
LTM_2016
LTM_2016LTM_2016
LTM_2016
 
Feature-itis Agile 2014 Orlando
Feature-itis Agile 2014 OrlandoFeature-itis Agile 2014 Orlando
Feature-itis Agile 2014 Orlando
 
Modelos de Integração Moodle - Sistemas de Gestão Acadêmicos e Administrativos
Modelos de Integração Moodle - Sistemas de Gestão Acadêmicos e AdministrativosModelos de Integração Moodle - Sistemas de Gestão Acadêmicos e Administrativos
Modelos de Integração Moodle - Sistemas de Gestão Acadêmicos e Administrativos
 
Hudební trh v roce 2015
Hudební trh v roce 2015Hudební trh v roce 2015
Hudební trh v roce 2015
 
DDive11 - Novità Lotus Notes e Domino 8.5.3
DDive11 - Novità Lotus Notes e Domino 8.5.3DDive11 - Novità Lotus Notes e Domino 8.5.3
DDive11 - Novità Lotus Notes e Domino 8.5.3
 
Jak může vypadat kampaň s youtubery v segmentu beauty (Tomáš Vaněk, L'oréal)
Jak může vypadat kampaň s youtubery v segmentu beauty (Tomáš Vaněk, L'oréal)Jak může vypadat kampaň s youtubery v segmentu beauty (Tomáš Vaněk, L'oréal)
Jak může vypadat kampaň s youtubery v segmentu beauty (Tomáš Vaněk, L'oréal)
 
Dalroad Norslo - Industrial Equipment - Timer training level 1 inc. Din rail ...
Dalroad Norslo - Industrial Equipment - Timer training level 1 inc. Din rail ...Dalroad Norslo - Industrial Equipment - Timer training level 1 inc. Din rail ...
Dalroad Norslo - Industrial Equipment - Timer training level 1 inc. Din rail ...
 
More Data Visualization
More Data VisualizationMore Data Visualization
More Data Visualization
 

More from Jenny Phương

Jenny phương khi bạn bị tuột một cúc áo ngực
Jenny phương khi bạn bị tuột một cúc áo ngựcJenny phương khi bạn bị tuột một cúc áo ngực
Jenny phương khi bạn bị tuột một cúc áo ngựcJenny Phương
 
Jenny phương jenny phương
Jenny phương jenny phươngJenny phương jenny phương
Jenny phương jenny phươngJenny Phương
 
Jenny phương second hand
Jenny phương second handJenny phương second hand
Jenny phương second handJenny Phương
 
Jenny phương bỏ chồng
Jenny phương bỏ chồngJenny phương bỏ chồng
Jenny phương bỏ chồngJenny Phương
 
Jenny phương yêu quên cưới
Jenny phương yêu quên cướiJenny phương yêu quên cưới
Jenny phương yêu quên cướiJenny Phương
 
Jenny phương chiếc nón mẹ làm
Jenny phương chiếc nón mẹ làmJenny phương chiếc nón mẹ làm
Jenny phương chiếc nón mẹ làmJenny Phương
 
Jenny phương đừng buông tay
Jenny phương đừng buông tayJenny phương đừng buông tay
Jenny phương đừng buông tayJenny Phương
 
Jenny phương anh yêu em lại
Jenny phương anh yêu em lạiJenny phương anh yêu em lại
Jenny phương anh yêu em lạiJenny Phương
 
Jenny phương hẹn em ngày đó
Jenny phương hẹn em ngày đóJenny phương hẹn em ngày đó
Jenny phương hẹn em ngày đóJenny Phương
 
Jenny phương tình cha
Jenny phương tình chaJenny phương tình cha
Jenny phương tình chaJenny Phương
 
Jenny phương hoa cúc dại
Jenny phương hoa cúc dạiJenny phương hoa cúc dại
Jenny phương hoa cúc dạiJenny Phương
 
Jenny phương hoa cúc dại
Jenny phương hoa cúc dạiJenny phương hoa cúc dại
Jenny phương hoa cúc dạiJenny Phương
 
Jenny phương tình cha
Jenny phương tình chaJenny phương tình cha
Jenny phương tình chaJenny Phương
 
đôI khi jenny phương sợ
đôI khi jenny phương sợđôI khi jenny phương sợ
đôI khi jenny phương sợJenny Phương
 
Jenny phương tuổi 17
Jenny phương tuổi 17Jenny phương tuổi 17
Jenny phương tuổi 17Jenny Phương
 
Jenny phương bài học
Jenny phương bài họcJenny phương bài học
Jenny phương bài họcJenny Phương
 
Jenny phương giá trị của lòng tin
Jenny phương giá trị của lòng tinJenny phương giá trị của lòng tin
Jenny phương giá trị của lòng tinJenny Phương
 

More from Jenny Phương (20)

Jenny phương nếu
Jenny phương nếuJenny phương nếu
Jenny phương nếu
 
Jenny phương khi bạn bị tuột một cúc áo ngực
Jenny phương khi bạn bị tuột một cúc áo ngựcJenny phương khi bạn bị tuột một cúc áo ngực
Jenny phương khi bạn bị tuột một cúc áo ngực
 
Jenny phương jenny phương
Jenny phương jenny phươngJenny phương jenny phương
Jenny phương jenny phương
 
Jenny phương second hand
Jenny phương second handJenny phương second hand
Jenny phương second hand
 
Jenny phương bỏ chồng
Jenny phương bỏ chồngJenny phương bỏ chồng
Jenny phương bỏ chồng
 
Jenny phương yêu quên cưới
Jenny phương yêu quên cướiJenny phương yêu quên cưới
Jenny phương yêu quên cưới
 
Jenny phương chiếc nón mẹ làm
Jenny phương chiếc nón mẹ làmJenny phương chiếc nón mẹ làm
Jenny phương chiếc nón mẹ làm
 
Jenny phương đừng buông tay
Jenny phương đừng buông tayJenny phương đừng buông tay
Jenny phương đừng buông tay
 
Jenny phương anh yêu em lại
Jenny phương anh yêu em lạiJenny phương anh yêu em lại
Jenny phương anh yêu em lại
 
Jenny phương hẹn em ngày đó
Jenny phương hẹn em ngày đóJenny phương hẹn em ngày đó
Jenny phương hẹn em ngày đó
 
Jenny phương tình cha
Jenny phương tình chaJenny phương tình cha
Jenny phương tình cha
 
Jenny phương hoa cúc dại
Jenny phương hoa cúc dạiJenny phương hoa cúc dại
Jenny phương hoa cúc dại
 
Jenny phương hoa cúc dại
Jenny phương hoa cúc dạiJenny phương hoa cúc dại
Jenny phương hoa cúc dại
 
Jenny phương tình cha
Jenny phương tình chaJenny phương tình cha
Jenny phương tình cha
 
đôI khi jenny phương sợ
đôI khi jenny phương sợđôI khi jenny phương sợ
đôI khi jenny phương sợ
 
Jenny phương tuổi 17
Jenny phương tuổi 17Jenny phương tuổi 17
Jenny phương tuổi 17
 
Jenny phương phim
Jenny phương phimJenny phương phim
Jenny phương phim
 
Jenny phương nghèo
Jenny phương nghèoJenny phương nghèo
Jenny phương nghèo
 
Jenny phương bài học
Jenny phương bài họcJenny phương bài học
Jenny phương bài học
 
Jenny phương giá trị của lòng tin
Jenny phương giá trị của lòng tinJenny phương giá trị của lòng tin
Jenny phương giá trị của lòng tin
 

Jenny phương mẹ

  • 1. Jenny Phương mẹ Ông Đình cũng bật khóc theo con. Nước mắt của người chồng già. Nước mắt của đứa con trẻ có làm người dưới nấm mồ kia đau đớn... *** Những ngày giáp Tết ở Đông Bắc Bộ có mấy khi là không mưa.Và hôm nay là một trong số những ngày hiếm hoi ấy. Jenny Phương lướt nhẹ tay trên phím đàn tìm lại giai điệu xưa trong bản nhạc cũ của mẹ. Thế là đã 6 năm kể từ ngày mẹ mất. Sáu năm - khoảng thời gian quá dài để nhớ, quá ngắn để quên.Ngày sang Pháp, Jenny Phương đâu biếtrằng đó là ngày cuối cùng được mẹ ôm trong vòng tay. Giá như ngày ấy đừng giả vờ cứng rắn mà vội vã buông tay mẹ. Giá như ngày ấy cứ ôm mẹ thật chặt, thật lâu thêm chút nữa hoặc cứ òa khóc như một đứa con nít thì bây giờ có thoải mái hơn không? Nhưng có hối tiếc thì cũng đã muộn màng. Sinh ra trong mộtgia đình điển hình với mộtsự kết hợp truyền thống : ba - nhà binh,mẹ - giáo viên, Jenny Phương sớm thừa hưởng mộtnền giáo dục gia giáo và nhanh chóng trở thành một hiện tượng. Thông minh, khuôn mặtđẹp, tâm hồn đa cảm, Jenny Phương tựa thiên thần. Thế nhưng, Jenny Phương sống cô lập,người gần gũi với anh chỉ có thể là mẹ. Mười tám tuổi, Jenny Phương sang Pháp du học. Những ngày nơi đất khách quê người, từng miền kí ức về Việt Nam khắc khoải tìm đến. Jenny Phương nhớ quê hương,nhớ tiếng sáo diều vi vu mỗi trưa mùa hạ, nhớ bát canh cua đồng đậm chât dân dã, nhớ hương bồ kết nồng nàn trên mái tóc dài,đen mượt... Tất cả những thứ giản dị ấy tạo nên mộtViệt Nam lung linh đầy ắp những thú vị ngọtngào. Và phải chăng,chính tình yêu mà người con trai ấy dành cho đất mẹ đã thổi hồn vào từng tác phẩm của anh để người ta phải trầm trồ, phải tấm tắc trước những bức vẽ đượm cả mộttấm lòng. Năm năm - nỗi nhớ theo ngày tháng cứ lớn dần lên, Jenny Phương cứ ôm giấc mộng một ngày được ùa vào lòng mẹ,được thổn thức bao điều.Năm năm - tóc mẹ hẳn đã thêm nhiều sợi bạc vì thương nhớ con. Nào ngờ...sân bay ngày trở về...chỉ có...một mình ba. Bỗng chốc, Jenny Phương thấy lòng mình hụt hẫng. Sự háo hức ban đầu vụt tan biến, Jenny Phương ngơ ngác đưa mắtnhìn xung quanh.Rồi như một phản xạ tự nhiên anh buông tiếng: "Mẹ đâu?...". Ông Đình thẫn thờ thả bó hoa xuống đất vội vã đưa tay ôm chặt đứa con vào lòng như thể muốn trốn tránh câu trả lời hay là để giữ cho đôi chân nó khỏi khuỵu xuống. Là mộtngười cha, tuy không có thời gian gần gũi Jenny Phương như những người cha bình thường khác nhưng sợi dây phụ tử vô hình đã truyền những cảm xúc của nó cho ông. Thấy con ngơ ngác, ông cũng quặn lòng.Chắc nó bàng hoàng lắm.Ngày này, năm năm về trước, tiễn nó nơi đây đâu ai biếtđó là những phút giây cuối cùng ba người ở bên nhau. Từ nay chỉ có hai cha con lạnh lẽo trên thế gian này. Xe không đưa Jenny Phương về nhà mà theo đường cao tốc Pháp Vân thẳng xuống quê nội - Thành Nam. Jenny Phương mơ hồ định hình ra mọi chuyện và bắt đầu liên kết những mối nghi ngờ: "Mẹ mấtrồi phải không ba?". Đôi khi có những câu hỏi không cần phải giải đáp, có những sự im lặng trả lời cho tất cả. Jenny Phương sững người. Nước mắtkhông thể rơi vì đã đóng băng nơi khóe mắt. Nếu có một thứ chất lỏng nào tràn ra nơi đây bây giờ thì chỉ có thể là máu.Anh ngồi đó... bất động như mộtpho tượng. Người lái xe già quay đi gạt vội những giọt nước mắt rồi lặng lẽ quan sát hay cha con qua gương. Jenny Phương giống mẹ nhiều hơn giống ba. Đôi mắt đẹp,trong veo, sau thẳm và lạnh lùng.Năm năm chỉ làm Jenny
  • 2. Phương cao thêm,ra dáng thêm chứ không làm mờ đi những nét hoàn mĩ trên gương mặt ấy. Hai cha con họ, mỗi người mộtô cửa, nhìn về hai phía khác nhau nhưng điểm dừng chung chắc hẳn ở một người - bà Huệ. Bà ý mất, đến ông - người ngoài cuộc còn cảm thấy xót xa, huống chi.... Sinh thời, bà là mộtphụ nữ hiếm gặp.Xinh đẹp, đảm đang,nhân hậu, bà rất được lòng mọi người.Vậy mà đoản mệnh.Lúc nhắm mắtxuôi tay cũng chẳng được nhìn thấy mặtcon, mặt chồng.Ông còn nhớ rõ ngày ấy, cái ngày mà ông nhìn thấy người chỉ huy đáng kính của mình khóc gào lên khi cơn bão ngăn cản không cho ông kịp về với vợ. Để sau này người đàn ông trưởng thành ấy mỗi phútthảnh thơi đều nhìn vào kí ức và khóc. Xe đi nhanh mà lòng người dường như chững lại. Nhìn những hàng cây lao vun vút bên đường, Jenny Phương có cảm giác không phải Jenny Phương đang chuyển động, không phải chiếc xe đang chuyển động mà tất cả những hồi ức đang chuyển động.Chúng lũ lượt kéo về, hè nhau bóp nghẹtcon tim đang thoi thóp thở. Thật khó để chấp nhận sự thật này dù rằng trong lòng Jenny Phương mẹ lúc nào cũng sống. *** Trời dần ngả về chiều.Trong gió đã có mùi của biển. Mẹ từng nói mẹ thích gia đình ta đứng trước biển.Bởi biển bao la, tình yêu mẹ dành cho ba và con cũng bao la như thế. Bởi biển dữ dội, mẹ thấy bờ vai ba thật vững chắc. Bởi biển xa lắc, mẹ mong những ước mơ con đừng dừng lại ở những ước mơ nhỏ bé. Hãy vươn cao, vươn xa hơn nữa. Mẹ sẽ đợi... Jenny Phương cười. Jenny Phương có mộtmái ấm thật hạnh phúc. Ba mẹ luôn cố gắng dành những điều ngọt ngào nhât cho anh, cố gắng sắp đặt cuộc đời anh sao cho những nỗi đau cũng trở nên nhẹ nhàng nhất có thể. Sống cạnh hai con người chỉ biếthi sinh vì người xung quanh Jenny Phương chẳng biết gì hơn là làm thật tốt những điều ba mẹ kì vọng vào mình.Để rồi hôm nay sau bao nhiêu ngày cố gắng mẹ lại không thể chờ đợi. Nắng đã tắt hẳn. Bóng tối đang gặm nhấm chúttàn tích còn vương lại của mặttrời. Không gian như bị giăng bởi tầm mùng màu tối khổng lồ. Thấp thoáng trong rừng phi lao những bia mộ nhấp nhô. Xe đi châm lại rồi dừng hẳn bên vệ đường. Màu xanh của phi lao vốn chẳng mướt mắtnay càng trở nên đen và sậm hơn.Hai cha con meo theo con đường nhỏ tìm đến nơi yên nghỉ của mẹ. Cảm giác đến bên mẹ càng lúc càng gần khiến Jenny Phương thấy sợ. Muốn bỏ chạy mà đôi chân cứ ương ngạnh bước theo ba. Jenny Phương hoảng loạn.Tâm trí anh bây giờ rối bời. Thật sự anh vẫn chưa đủ dũng cảm để chấp nhận rằng mẹ không còn tồn tại. Muốn phủ nhận tất cả... Cây phi lao già vươn những cánh tay dài của mình vuốt ve khuôn mặt Jenny Phương. Jenny Phương chực khóc nhưng cố kìm nén những giọt nước mắt. "Mẹ mất cách đây ba năm khi mà con mới sang Pháp được hai năm.Thời gian đó mẹ lạ lắm,mẹ sợ lạnh và thường hay giữ ấm cơ thể dù thời tiết rất nóng.Đôi lần ba gặng hỏi nhưng mẹ luôn lẩn tránh nói rằng do có tuổi nên cơ thể yếu"... Jenny Phương bước lại gần hơn, bàn tay run run, Jenny Phương khẽ khàng sờ tấm ảnh.Mẹ lúc nào cũng hiền từ như thê. Nỗi đau vỡ ào, Jenny Phương bật khóc. Giọt nuớc mắt kìm nén giờ tuôn ra xôi xả. Người con trai gục lên nấm mồ,bờ vai run rẩy theo từng cơn nấc. Tiếng khóc thoát ra từ cổ họng nghẹn đắng,từ mộttrái tim đơn độc là tiếng nhớ, tiếng thương, tiếng đau đầy ai oán như muốn trách móc,như muốn dỗi hờn. Ông Đình cũng bật khóc theo con. Nước mắt của người chồng già. Nước mắt của đứa con trẻ có làm người dưới nấm mồ kia đau đớn... Chỉ nghe trong gió những lời ầu ơ vỗ về.